Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2010

Lặng...

Không thể tải ảnh lên.

Một tháng em đi
      Bóng mẹ mỏng hơn
          nhoà nhạt trong
chiều

Hai tháng em xa
     Ánh mắt mẹ dài hơn
         xa
xăm  trong cõi nhớ

Ba tháng không thấy em
Hằng đêm mẹ giật
mình trở dậy, mở cửa, ngóng trông
        Ngỡ ai đó đang về...

Đêm
nay, lặng nhìn bóng mẹ
    Hao gầy bên ngọn nến khóc em

          
Chị giận mình

Không có cách nào đỡ mẹ đứng thẳng

                  
Em ơi!

                                                                      ( Vân Ly - 01/2010)

Mở lòng để đón nhận những yêu thương!

Chị nói chị
tin vào tình bạn
Còn “tình yêu”
chất chứa những nghi ngờ
Tôi im lặng với
suy nghĩ vẩn vơ
Tôi
muốn nói
tình bạn chị tin là có thật
Nhưng chị ơi…
!
Nếu một ngày
dông bão
Một tháng
mưa
một năn bệnh tật…
Ai
bên cạnh để
sẻ chia những đắng cay
Ai quên mình
để giúp ta vượt qua sóng gió
Chỉ có “tình
yêu gia đình” với đủ sức là điều đó
Hãy
mở lòng để đón nhận những yêu thương!
Chúc
chị hạnh phúc!


Lặng ngồi đọc bài thơ của em gửi tặng trong một tâm trạng bất ổn!

Thứ Năm, 28 tháng 1, 2010

Gửi tới người ghét Thái Nguyên của tôi

            
http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/Cache/Image/959/355959.jpg

  


            Thái Nguyên của tôi


    
C
ó những buổi sáng mùa xuân mưa bụi. Thành phố sáng bừng lấp lánh. Mưa
lây phây. Từng giọt ngọc giọt ngà mơn man da thịt. Mưa thấm bờ môi ngọt
lịm. Mưa ướt vai gầy lang thang trên phố nhỏ... Hỏi người rằng: Có nơi
nào mưa ngọt lành đến thế không?

     Có những hoàng hôn sông Cầu.
Nước trườn êm như gió thoảng. Dưới bến cát, bóng cây lờ mờ trong sương
khói. Và ánh nắng chiều se sẽ đậu xuống mặt sông... Lời thầm thì hoàng
hôn sông Cầu liệu mấy ai đọc được?

     Có những đêm trăng vàng sương
thu lạnh. Trăng trung du e ấp như cô bé mười lăm lần đầu mặc áo dài.
Ánh trăng tha thướt chảy khắp đồi chè, luồn vào từng gân lá. Những làn
sương thu mỏng mảnh tơ trời, dệt sáng không gian. Liệu có kẻ nào được
những sợi tơ trăng đan dệt khắp người như vậy?

        Thái Nguyên của tôi!

    
C
ó biết bao cuộc đời đã trôi dạt về đây. Người Hà Thành tránh cơn binh
lửa, neo đậu nơi bến sông Cầu, mở sáng quê hương mới. Người đồng bằng
đi tìm cuộc mưu sinh, bất ngờ bị hương chè níu lại. Người miền cao đi
xuống phồn hoa ba mươi sáu phố phường, ngây ngất trước những mặt trời
xanh xòe nghiêng từ tán cọ, cắm rễ lại vùng đồi núi trung du...

    
Thành phố của tôi dựa lưng vào núi. Người Thái Nguyên đi một bước tới
Thủ đô. Đi lên nửa bước là tới núi. Bước hai bước là chạm vào biên ải.
Bước ba bước sẽ lẫn vào mây trời...

     Người Thái Nguyên mang tâm
hồn của gió, của sông. Tâm hồn người Thái Nguyên gần gũi và bí ẩn như
hương chè, hương đất trung du. Thân thương, cởi mở biết bao, nhưng muốn
hiểu sâu thì không phải tri âm không dễ chút nào!

        Tôi yêu mảnh đất này, bởi nơi này tôi được sinh ra, tôi lớn làm người!                       
                      
                     Hãy thử lắng nghe, hãy thử cảm nhận, và hãy biết yêu thương!

                    
http://www.nguoidaibieu.com.vn/Portals/0/KINHTE/2008/Thang11/03-troi-noi-33408-300.jpg






Thứ Sáu, 22 tháng 1, 2010

Cảm nhận về một bài thơ cũ...

    

              
http://a9.vietbao.vn/images/vn955/the-gioi-giai-tri/55223718-1238486970-NUOI-TIEC-1.jpg



               Có khi nào trên đường đời tấp nập
            Ta vô tình đi lướt qua nhau
          Bước lơ đãng chẳng ngờ ta để mất
        Một tâm hồn ta đã đợi từ lâu.

                             Bùi Minh Quốc - Khúc ca nhỏ dành cho cuộc đời!

   Bài thơ như một chiêm nghiệm lặng lẽ mà sâu sắc về đời sống!

      Ta là ai?
    Là anh hay là em không biết nữa!

      
Đ
ọc bài thơ trong một hoàn cảnh đặc biệt, cũng thấy lòng mình day dứt
khôn nguôi. Bài thơ ấy muốn nói hộ những người trong cuộc: Anhem đã từng quen nhau, rất thân quen
với nhau đấy, nhưng vì những lý do rất không đâu nên không cùng bên
nhau đi suốt chặng đường đời... Để rồi mỗi khi nhớ lại, mới chợt hiểu
ra rằng người ấy vĩnh viễn không thuộc về ta nữa! Từ đấy, có thể nghĩ
ngợi xa hơn: Cuộc sống này vốn chứa đầy những ngẫu nhiên, những tình
cờ; có khi sẽ là của nhau đấy, nhưng có khi lại mãi mãi lạc mất nhau;
có khi không là của nhau mà lại phải chịu đựng nhau đến suốt cả một đời
người dài đằng đẵng... Giá như được bắt đầu lại từ đầu! Đấy mới chính
là gương mặt thực của cuộc đời này.

     Một bài thơ tứ tuyệt kiệm chữ, kiệm lời, mà để lại trong tôi bao ấn tượng.

           Như một sự thức tỉnh.

                     Như một nỗi ngậm ngùi...

                                                               ( Vân Ly - 01/2010)






Thứ Ba, 19 tháng 1, 2010

Bước chân qua khung cửa...

      Cuộc sống
riêng không biết gì hết ở bên kia ngưỡng cửa nhà mình là một cuộc sống
nghèo nàn, dù nó có đầy đủ tiện nghi đến đâu đi nữa. Nó giống như một
mảnh vườn được chăm sóc cẩn thận, đầy hoa thơm, sạch sẽ và gọn gàng.
Mảnh vườn này có thể làm chủ nhân của nó êm ấm trong một thời gian dài. Nhưng hễ có một
cơn giông tố nổi lên là cây cối sẽ bị bật ra khỏi đất, hoa sẽ nát và
mảnh vườn sẽ xấu xí hơn bất kỳ một nơi hoang dại nào.

    Con người
không thể hạnh phúc với một hạnh phúc mỏng manh như thế. Con người cần
một đại dương mênh mông bị bão táp làm cho nổi sóng, nhưng rồi sẽ lại
phẳng lặng và êm ái như xưa. Số phận của những cái tuyệt đối cá nhân
không bộc lộ ra khỏi bản thân, chẳng có gì đáng thèm muốn!


      Em đã đọc những dòng như thế.


    Em cũng đã nghe theo, đã đặt bước chân của mình ra khỏi ngưỡng cửa êm ấm...

                  ...Và em đã gặp cả một đại dương!

100_7998.JPG

Chị AS đẹp hơn em tưởng tượng rất nhiều!



Chị Hoa Cát (Tú Anh) - tên đã đẹp, người còn đẹp hơn. Giờ thì em hiểu vì sao mọi người gọi chị là Mụ Mềm rồi đấy!





Với Dê Hải Dương Vân Anh

ap_20100118094039785.jpg

Từ trái qua: Má lúm đồng tiền Dương, chị Lửa&Nước, chị AS, VanLy, Tháng Tư và em Tuệ Minh xinh đẹp



Cái này chụp với Newsky và Hoa xương rồng 21.


IMG_2276 copy.jpg


Với em Dương (Má lúm đồng tiền)



Ảnh này chụp với lão Ngựa hoang và người đẹp không có tuổi Hoa Cát


Với Tháng Tư

Với chị Lan 72 chân dài!


IMG_1921.jpg

Cái này em và chị Mây xanh đang buôn chuyện chú - cháu của Vân lang thang với Dz đấy!


Hai mẹ con chụp với cô Vân Ốc tinh nghịch



Với chị Tép Thùy Linh đằm thắm, dịu dàng


Nào cùng nâng cốc mừng ngày hội ngộ


Với
Tháng Tư và Hoa Tháng Tư. Kitty chẳng hiểu sao ngay từ lần gặp đầu tiên
đã quấn ngay lấy cô Tháng Tư rồi. Trẻ con còn thế, trả trách... nhỉ?



IMG_1975.jpg





http://img36.imageshack.us/img36/531/28758087.jpg


Dacsit, chị Lửa Nước, anh Tùng, Hoa cỏ may và Mai Toàn



ap_20100118015503853.jpg


Từ trái qua: Tuệ Minh, Ngô vũ Minh Phương,
Phạm Hồng Dương, Đào Nguyễn Việt Hà, Lão Quang Thầu và Lão Ngựa Hoang

Đây là chị Linh Miêu.


100_7992.JPG


 Dương má lúm đồng tiền, Vân ốc và em Tuệ Minh

Đào Nguyễn Việt Hà và Ly_kitty02



100_7990.JPG

Đại bàng non mỏ vàng và Tháng Tư - Toàn là những nàng chân dài thôi



100_7963.JPG

Ảnh này em thấy thích nhất, dù chỉ là chụp ké thôi. Chẳng được người đẹp hôn, nhưng cũng thấy sung sướng





Với Chị Ngọc Ánh và Ngô vũ Minh Phương

http://img686.imageshack.us/img686/5534/10991047.jpg



Cái này chụp với Lão Ngựa 

IMG_2007.jpg

Cái này chụp với ông bạn thân Losontoan. Hắn ôm mình chặt thế nhỉ?



100_7878.JPG

Mai toàn và ba Mây mê mải buôn dưa.

IMG_2001.jpg



bé này là Đại bàng non mỏ vàng! Chưa gặp em, cứ nghĩ em là một cô nhóc,
ai ngờ em cao quá, chụp ảnh với em cứ phải... kiễng chân

100_8140.JPG


Anh Tùng Michaeljo và Đào Nguyễn Việt Hà

Vân lang thang với em Lưu sake

Dacsit

Đây là vợ chồng blogger Người lạ mà quen. Cô chú ấy thật hạnh phúc!


Từ trái qua: Newsky, losontoan, Hoa xương rồng 21, chị Ngọc Ánh và hai mẹ con Vly



 Cái này cũng đẹp, bởi có chị Hoa Cát và chị AS và anh Dz đanh đá

IMG_2454.jpg
http://img195.imageshack.us/img195/4210/32997202.jpg

Cái
này không có mình, nhưng lại có khá đầy đủ những bạn log trong off Mùa
đông HN. Và còn rất nhiều ảnh nữa mà em muốn post lên đây, nhưng vì dài
quá...

PS: Bắt chước mọi người, tương thêm hai chữ còn nữa trong ngoặc cho hợp thời trang