Vân Ly
Thứ Bảy, 10 tháng 4, 2010
Chênh vênh....
Những người yêu như sóng
Vỗ
vào bờ rồi tan
Bao con
thuyền tới bến
Cuối cùng đều sang ngang...
Đêm đêm tôi cứ chạy
Đến
từng ngôi nhà xinh
Nhìn trộm qua khe cửa
Và khóc trong thơ mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bài đăng Mới hơn
Bài đăng Cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét