Con Sóng mải miết đi hết dòng sông, Yêu Biển đến thân xác vỡ tung...
Con Sóng khóc mãi và khóc mãi...
Có con Sóng suốt đời mơ Biển...
...................................................................................................................................................................
Sóng ới ời
Thay vì khóc
Cất lên khúc hoan ca, hoá thân thành vũ điệu
Cho mặt trời mặt trăng vỡ muôn mảnh vàng mảnh bạc
Vượt ghềnh vượt thác
Tung lên bụi nước rực rỡ cầu vồng
Để phía kia
Sau lưng núi, sang những cánh đồng
Ở chỗ hết dòng sông, xa tin tít
Biển đã nhận ra Em
Thèm thuồng vươn vai ngùn ngụt bốc lên trời
Hoá mây hoá mưa hoá cơn giông sấm chớp ì ầm
Ngược cửa sông
Vượt núi
Băng qua những cánh đồng
Ùa về đón Sóng
Rồi dập dềnh, dập dềnh, dập dềnh, dìu nhau trôi về phía mênh mông
(Chẳng mấy cái dập dềnh là đã đến biển khơi)
Tới đó, Sóng tha hồ nhảy múa
Muốn là túm chân dìm chết nghỉm mặt trời
Thích là đá vọt trăng văng lên từ mặt nước
Vỗ nhịp mạn thuyền cho Biển hát
Kỳ cọ mơn man mấy lão chài
ABC... XYZ...
Làm giơi làm chuột gì cũng được
Nhất Em
Khóc cái gì mà khóc...?
Oà cái gì mà oà...?
Hử Sóng hâm...
Và hôm nay, Em đã về với Biển!
Trong cái dữ dội và dịu êm, ồn ào và lặng lẽ muôn đời của Biển, Em lại nhớ nhiều đến comment của một người trong giấc mơ Biển của mình... http://vn.360plus.yahoo.com/vanly79/article?mid=11745&prev=6892&next=11385
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét