Thứ Năm, 12 tháng 4, 2012

Hãy sống và ước vọng để thấy đời mênh mông...

                     


      Ngồi lặng mình trong đêm yên tĩnh, lắng nghe tiếng của đất trời, lắng nghe từng nhịp thời gian chầm chậm trôi ngoài kia... Kể cũng thật lạ, trong màn đêm thinh lặng, ta thêm hiểu thế giới này hơn một chút. Ban ngày là ồn ã, là chật chội với những bon chen, là ngột ngạt với bao nỗi mưu sinh thường nhật... Thì ban đêm, tĩnh lặng quá! Đêm là thế giới của chiều sâu. Sâu trong không gian đêm là nhớ, sâu trong không gian đêm là khát vọng đang nảy mầm, để mỗi sớm mai ta lại có thể mỉm cười khi đứng trước ồn ã, bon chen, nhọc mệt! Đêm nay tôi nghe đi nghe lại bản nhạc này. Và tôi biết trong tôi là một hạt của hy vọng đang cựa quậy, nảy mầm...

... " Hãy sống và ước vọng, để thấy đời mênh mông..."

    Lắng nghe giai điệu ấy, tôi như lắng nghe được tiếng ai đó thì thầm bên tai: Hãy sống thật với lòng mình! Hãy sống bằng tất cả tấm chân tình để yêu hơn cuộc sống này... Những ai còn đang thức, hãy lặng nghe cùng tôi nhé tiếng thì thầm rất khẽ thôi

Hãy sống như đời sông để biết yêu nguồn cội
Hãy sống như đồi núi
vươn tới những tầm cao

Hãy sống như biển trào, như biển trào để thấy
bờ bến rộng

Hãy sống như ước vọng để thấy đời mênh mông

  Tôi lặng người đi bởi tôi hiểu lắm những người từng nuôi khát vọng trong lòng! Và đêm nay, khát vọng ấy lại trở về trong tôi... Là gió, là mây, là phù sa, là bài ca, là mặt trời... Đó là tất cả những gì đẹp đẽ nhất của thế gian! Là bão, là giông, là ánh lửa đêm đông... Đó là ước vọng của những con người mạnh mẽ và đầy bản lĩnh không chịu sống cuộc sống tầm thường! Khát vọng nào cũng thật đẹp!

            Soi mình vào đó, tôi ơi, có thấy được mình không?
  





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét