8h35p sáng, đang ngủ thật ngon thì bị gọi dậy bởi một số điện thoại lạ.
. Tiếp chuyện bằng một giọng ngái ngủ (
kể ra mình như thế là hơi bất lịch sự!), hóa ra là nhà thơ VSH, người mà tuần trước đã tặng mình tập LỬA TRẮNG! Mình tỉnh hẳn ngủ, bởi đây cũng là một nhân vật thật quan trọng của làng văn TN! Thì ra, nhận được thơ tặng mà không thấy mình hồi âm (
chắc là ông ấy muốn mình cảm ơn chăng?) nên ông ấy đã chủ động gọi và nhắc khéo mình về chuyện ấy!. Quả thực, mình thích thơ và yêu văn chương thật, nhưng với mấy ông nhà thơ thì mình chẳng thích chút nào.
. Nói chuyện với họ, thấy chẳng vào gì cả! (
Vậy thì làm sao mà có thể yêu được họ mà lấy họ làm chồng, gọi họ bằng ông xã... nhỉ?
). Đã có lần mình tâm sự chuyện này với T - một người bạn thân. Và sau cuộc nói chuyện ấy, mình đã từ bỏ hẳn ý nghĩ là sẽ yêu và lấy nhà thơ! Hehehe...
Vừa rồi, đọc lại tập thơ, lại thấy có những bài thật hay, thật xúc động! Đọc thì thấy yêu thơ thật, nhưng nghĩ đến tác giả (
vừa béo, vừa khác người...) thì dù ông ta có tài giỏi và giàu có đến mấy thì mình cũng thấy tan hết cả cái sự lãng đãng đang chuẩn bị dâng lên trong lòng!
Thôi, tốt nhất là đi ngủ thôi, không nghĩ linh tinh lang tang nữa! Mà lần sau có nghĩ thì nên nghĩ về anh bạn đồng nghiệp
, hoặc một vài người bạn cũ
mà ta rất có cảm tình ý nhỉ? Như thế sẽ hợp lý hơn là đi nghĩ đến nhà thơ để rồi mất đi cả cái hồn lãng mạn!
! Ngày mai bắt đầu đi làm rồi, lại phải dậy từ 6h30p sáng! Đấy chính là điều khổ sở nhất đây, đáng tiếc cho những giấc ngủ dài của tui!
. BB
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét