Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2009

Cha tôi

   Cha ơi, ngày hôm nay là ngày Nhà báo Việt Nam và hôm nay cũng là ngày của Cha! Con nhớ lại ngày này cách đây vài năm về trước, những ngày mà chúng con vẫn có cha ở bên, nhà mình có rất nhiều hoa và trên gương mặt Cha thì lấp lánh niềm vui... Vậy mà hôm nay, không có Cha, con cảm thấy trống trải vô cùng Cha ơi!
   Buổi sáng nay, con và Mẹ vào trong Mộ thắp hương cho Cha. Con mua cho Cha những bông hoa Hồng đỏ thắm - loài hoa mà Cha thích. Ngồi bên nơi mà Cha yên nghỉ, con luôn luôn có một cảm giác bình yên. Đã mấy năm con đã sống vắng Cha, và cũng từng ấy năm con sống thật khó khăn, đối mặt với những đổ vỡ, những thất bại... Và không dưới một lần con đã có những ý nghĩ : con muốn đi theo Cha, để được Cha che chở, để được sống bình yên... Nếu Cha có linh thiêng, chắc lúc ấy Cha buồn lắm, bởi Cha rất thương chúng con, nhất là con - cô con gái yếu đuối mà Cha thương nhất nhà!
   Bây giờ, con không còn có những ý nghĩ như thế nữa đâu. Cuộc sống vốn dĩ luôn thử thách con người mà! Con đã vượt qua được những đổ vỡ và mất mát, con đã cứng cỏi hơn rất nhiều so với cái ngày Cha rời xa con mà đi. Cha ơi, Cha hãy yên tâm an nghỉ, con gái của Cha sẽ không bao giờ làm Cha phải phiền lòng nữa đâu. Con sẽ cố gắng để sống thật tốt, sống mạnh mẽ, đối mặt và vượt qua tất cả những cạm bẫy của cuộc đời.
    Hôm nay bé Ly, cũng đòi được đi vào thắp hương cho Ông ngoại của nó. Bé nói với con là : sau này con cũng muốn trở thành nhà báo giống như ông ngoại! Bất chợt con nhớ đến ước mơ năm xưa của mình... Giấc mơ trở thành nhà báo giống như Cha là giấc mơ đẹp nhất của con. Con cũng không hiểu tại sao khi đã thi đỗ vào Phân viện Báo chí và tuyên truyền rồi, Cha lại không muốn cho con theo học mặc dù con biết Cha cũng muốn con nối nghiệp Cha, và Cha cũng rất tự hào về điều đó! Nếu thời ấy, con được thực hiện ước mơ của mình, thì có lẽ giờ đây cuộc đời của con đã rẽ sang một hướng hoàn toàn khác phải không Cha?
    Cha hãy yên tâm an nghỉ Cha nhé! Giờ đây con có thể ngẩng đầu và bước tiếp con đường mà mình đang đi. Dù có vất vả, dù có cả những nỗi đắng cay... nhưng con biết Cha vẫn luôn ở bên con, tiếp sức cho con. Cha vẫn Sống mãi trong nỗi nhớ của con!

         
                                                                         ( Vân Ly - 06/2009)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét