Em hãy về cùng anh
Về nghe em!
Bỏ đi, nhà mặt đường bụi bặm
Chốn ấy ồn ào lắm
Tiếng rú gào của các loại xe!
Anh đưa em về quê
Suối cuối đèo ta tắm
Dòng suối bản mình bến trong mà vắng
Hoa rừng thơm từng giọt nước lung linh
Mình dìu nhau về qua chín bậc thang xinh
Bên bếp lửa giữa sàn, anh giúp em hong tóc
Bố sẽ đón em bằng cái gật đầu, khuất trong tiếng điếu cày lóc bóc
Phà khói thuốc vui toả trắng khắp gian nhà.
Mẹ sẽ nhẹ xuống cầu thang ra bến nước giết gà
Tiếng con mái mơ
Vượt qua dậu thưa khoe nhà có thêm người mới
Gọi bà con trong bản tới
Tựa vách nứa nhà sàn ngắm con gái "bản" xa...
Đêm đầu tiên em sẽ chọn ngủ với bà
Để bà kể em nghe những lời ca xuân về mở hội
Về dăm câu hát đối
Về điệu Sli, điệu Lượn
Thời bà còn con gái
Thẹn thùng cùng trai bản, ven rừng...
Về đi em
Về quê mình trẩy hội Lùng tùng
Anh mệt mỏi với phố thị phồn hoa chảy mồ hôi nhớp nháp
Mệt những giấc mộng vỡ trong tiếng động cơ ngột ngạt
Mình về nhé, nghe em!
Về đi em
Nghe anh bỏ lại hết bon chen
Anh sẽ dắt em leo đỉnh núi nào cao nhất
Nơi con gió trêu, đùa áo em phần phật
Khe đá có dài, anh cũng cõng em qua
Em sẽ biết thế nào là biển cây, biển mây, biển núi quê nhà
Ở nơi ấy, có tình anh mộc mạc...
...
Sao em cứ lặng im...
Phố đã muộn chiều rồi...
Thôi anh về trước vậy
Ngày mai có cơn gió về đây, đó chính là nỗi lòng anh đấy
Con dốc bản mình vẫn chờ bước chân em!
(Vân Ly - 3/2010)
Bỏ đi, nhà mặt đường bụi bặm
Chốn ấy ồn ào lắm
Tiếng rú gào của các loại xe!
Anh đưa em về quê
Suối cuối đèo ta tắm
Dòng suối bản mình bến trong mà vắng
Hoa rừng thơm từng giọt nước lung linh
Mình dìu nhau về qua chín bậc thang xinh
Bên bếp lửa giữa sàn, anh giúp em hong tóc
Bố sẽ đón em bằng cái gật đầu, khuất trong tiếng điếu cày lóc bóc
Phà khói thuốc vui toả trắng khắp gian nhà.
Mẹ sẽ nhẹ xuống cầu thang ra bến nước giết gà
Tiếng con mái mơ
Vượt qua dậu thưa khoe nhà có thêm người mới
Gọi bà con trong bản tới
Tựa vách nứa nhà sàn ngắm con gái "bản" xa...
Đêm đầu tiên em sẽ chọn ngủ với bà
Để bà kể em nghe những lời ca xuân về mở hội
Về dăm câu hát đối
Về điệu Sli, điệu Lượn
Thời bà còn con gái
Thẹn thùng cùng trai bản, ven rừng...
Về đi em
Về quê mình trẩy hội Lùng tùng
Anh mệt mỏi với phố thị phồn hoa chảy mồ hôi nhớp nháp
Mệt những giấc mộng vỡ trong tiếng động cơ ngột ngạt
Mình về nhé, nghe em!
Về đi em
Nghe anh bỏ lại hết bon chen
Anh sẽ dắt em leo đỉnh núi nào cao nhất
Nơi con gió trêu, đùa áo em phần phật
Khe đá có dài, anh cũng cõng em qua
Em sẽ biết thế nào là biển cây, biển mây, biển núi quê nhà
Ở nơi ấy, có tình anh mộc mạc...
...
Sao em cứ lặng im...
Phố đã muộn chiều rồi...
Thôi anh về trước vậy
Ngày mai có cơn gió về đây, đó chính là nỗi lòng anh đấy
Con dốc bản mình vẫn chờ bước chân em!
(Vân Ly - 3/2010)
nghị, một tấm chân tình được gửi trong lời thơ tha thiết. Và, sau bao
mỏi mệt, lòng em dịu lại trước lời mời gọi thiết tha... Nơi anh nói bình
yên quá, em cũng muốn cất bước theo về...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét