Thứ Ba, 23 tháng 2, 2010

Quà tặng từ một người bạn.

 
Ảnh riêng

Ảnh riêng
Ảnh riêng
Ảnh riêng


 

02:02 23-02-2010

 

    Trong những ngày tháng qua, tôi đã đi qua khắp những cung đường, nhưng tôi thấy không nơi đâu đẹp như nơi ấy - Cao Bằng - quê nội của em!

 vượt qua những đèo dốc, nào đèo Cao Bắc quanh co sương phủ, đèo Giàng giá lạnh buốt sống lưng, đèo Gió gập ghềnh với dốc núi chênh vênh, khúc quanh chóng mặt, đèo Tài hồ sìn sương giăng mờ lối ....là Cao Bằng của em, đẹp tựa một bức tranh. Có lần em nói với tôi về một loài hoa em thích, đó là những bông lau trắng phất phơ trong gió lạnh... Bông lau ấy trắng cả một vùng ký ức tuổi thơ nơi rẻo cao của em! Tôi đã dừng xe để chụp những bông lau trắng trong ngút ngàn rừng núi ấy, đem về tặng em!


 nhân dịp đầu năm mới như một hẹn uớc với em nguời bạn blog, Vânly, nguời con gái Cao Bằng, hoa lau và em như đã hoà quyện vào nhau,như em nói cứ đến tết về em lại đi tìm những bông lau cô quạnh về em cắm, em nâng niu và cắt tỉa trong vòng tay em nhũng bông cỏ lau như ĐƯỢC HOÁ THÂN VẬY


 tôi biết em yêu hoa lau nên hôm nay tôi tặng lại em toàn bộ nhũng hình ảnh về hoa lau mà tôi đã chụp, và cả bài viết về hoa lau bên đèo 
   hãy luôn giữ mãi hình bóng hoa lau  nhé vân ly

   


   Ngày hôm nay, khi em thức dậy, choáng người vì những tin nhắn Spam bao nhiêu thì em lại xúc động trước comment quà tặng này bấy nhiêu. Những lời trần tình trên là từ comment thứ 51 của anh hoaminhthang trong entry Niềm tin của em http://vn.myblog.yahoo.com/vanly79/article?mid=7729&prev=7974&next=7498. Quả thực, em đã từng nhiều lần nói với bạn em về quê nội - Cao Bằng của mình, về những bông Lau trắng phất phơ trong gió lạnh sương mờ trên những đèo, những dốc quê em. Nhưng em không nghĩ là mình lại có thể nhận được một món quà đầy ý nghĩa như vậy trong những ngày đầu tiên của năm mới! Những bông Lau nơi ngút ngàn rừng núi Cao Bằng hiện lên đẹp một vẻ lạ lùng mà không một loài hoa nơi đô thành nào có thể sánh nổi. Ánh sáng bàng bạc của hoa Lau toả ra trong ráng chiều tạo nên một vẻ đẹp liêu trai làm đắm say những tâm hồn tinh tế nhất! Cho em được nhận món quà ấy bằng cả tấm lòng trân trọng. Những tấm hình, và cả bài viết mà anh đã viết tặng cho em, cho hoa cỏ Lau, cho vùng đất bình yên nơi rẻo cao sương muối ấy!

 
      HOA CỎ LAU BÊN ĐÈO

      Không một nơi nào hoa cỏ lau lại mọc nhiều đến như vậy,dọc con đường thiên lý lên CAO BẰNG trải tầm mắt ngút ngàn trên những đèo GIÀNG, đèo GIÓ... đâu đâu ta cũng nhìn thấy hoa Lau




          



      Như một thân phận,hoa lau mọc khắp trên thế gian này. Hoa Lau mọc hoang vu trên núi cao, moc lặng lẽ trong vườn hoang. Trong đêm tối như bưng  màu hoa trắng leo lét như ánh lửa liêu trai...




       


       Ôi! Ly biệt xót xa là những bông hoa cỏ lau  buồn bã bên đèo. Màu hoa cỏ trắng phau phau như tóc mẹ già bay trong gió. 


     Qua đèo ngân sơn với độ cao chóng mặt hoa càng nhiều hơn sương giăng mờ núi, hàng cỏ lau vẫn đứng lặng lẽ bên đuờng, bông cỏ lau như níu lại những vòng xe cô liêu. Trời dần buông, nhìn những hạt suơng nhỏ li ti bay nhè nhẹ trên đỉnh đèo CAO BẮC, tôi chợt nhận ra thân phận mình qua mầu cỏ lau chiều! Một nỗi cô đơn khủng khiếp lan toả từ bóng hoa lau cô lạnh. Sắc hoa trắng run run cố giấu trong lòng  hoa một niềm kiêu hãnh riêng tư. Mặc cho mưa gió dập vùi, cây lau nhỏ vẫn bi tráng đứng giữa trời đất...

   Tự làm ấm mình trong lạnh lẽo, uống trọn ngày suơng mù để nuôi lấy một mầu hoa.


        




  Trắng suốt ngày nắng, trắng suốt đêm mưa. Trắng trong kiêu sa bóng tối u hoài... Màu trắng của hoa lau đã vượt qua sự thanh khiết  vượt qua cả một định mệnh an bài để cất tiếng nói hồn nhiên giữa ngàn trùng mây khói rất riêng của chính mình 'HOA LAU '

       Có gì nhỏ nhoi và mỏng manh hơn hoa cỏ lau nhưng có gì HÙNG TRÁNG hơn khi cỏ lau một mình đứng giữa trần ai,vươn chiếc ngực khô khấc lau sậy đón nhận những trận cuồng phong và gió rét giập vùi? Và cỏ lau vẫn vươn mình thách thức và chống lại sự huỷ diệt man dại của thời gian!


         

        



        Có CỎ LAU là có chia ly cái mệnh đề 'CỎLAU  VÀ  CHIA LY 'Đã mở ra một bản chất của sự tồn tại. Con nguời đã sống trong đoàn tụ và chia ly. Màu cỏ trắng chỉ là duyên cớ để con nguời đặt vào đó tâm trạng và cảnh ngộ đời mình. Đặt cược với màu trắng hoang vu, con nguòi đã song hành cùng với hoa cỏ lau làm một cuộc phiêu du trong cô đơn, mà cỏ lau chính là nguòi bạn tâm tình. Sự im lặng vô hạn của hoa cỏ lau là lời giao cảm lớn nhất an ủi tâm hồn con nguời trước cuộc chia ly.


        



        Cỏ lau còn to lớn hơn ở một cõi khác khi nó mang hình ảnh của cõi sinh thành. Màu trắng của hoa cỏ lau là màu tóc mẹ rối bời những năm tháng cơ cực bần hàn... Tôi đi qua hoài niệm hoa cỏ lau như đã từng đi qua cầu 'ÁI TỬ ', đi qua tấm lòng mẹ mênh mang như trời bể để ngày nọ dừng lại nghẹn ngào với nhũng bụi cỏ lau bên ĐÈO nơi mảnh đất quê em!

       Duờng như cỏ lau có mặt ở đời là để sẻ chia hết mọi muộn phiền, cởi bỏ hết những vọng động của tục luỵ đời ngưòi. Và khi đó ta sẽ nhẹ thênh thang như những vạt hoa cỏ lau vẫn thuờng mọc lặng lẽ nơi xa khuất mịt mờ chân mây ấy...

       Tạm biệt những con ĐÈO , tạm biệt hoa cỏ lau  Cao Bằng! Tôi lại tiếp tục cùng với vòng quay hối hả của cuộc đời, đi qua những cung đường... Nhưng trong tôi, vùng đất quê em đẹp lắm! Loài hoa Cỏ Lau ấy cũng như hình ảnh em trong tôi vậy, đẹp và thánh thiện!

         CAO BẰNG GẠO TRẮNG NƯỚC TRONG
                                    AI LÊN ĐẾN ĐÓ THÌ KHÔNG MUỐN VỀ 


                                                                                                 hoaminhthang


         


        


         






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét