Thứ Sáu, 5 tháng 2, 2010

Đôi dòng ký ức về những ngày áp Tết!

       

 
  Ngồi giở cuốn lịch bàn, tần ngần khi chỉ mấy ngày
nữa
thôi là Tết đến thật rồi! Lòng lại nao nao nhớ về những lần đón Tết khi
còn thơ bé!

    Đúng là Tết bây giờ chẳng giống
mấy với Tết khi xưa. Trong ký ức của tôi, khi còn gần một tháng nữa mới
đến Tết nhưng không khí của ngày lễ đã ngập tràn trong từng câu chuyện.
Nghe loáng thoáng người lớn hỏi nhau năm nay ăn Tết thế nào, có to
không? Gói bao nhiêu cái bánh chưng?... Và trong câu chuyện trên lớp học
của chúng tôi vào giờ ra chơi thì chỉ xoay quanh chủ đề về Tết  Dù lũ trẻ
chúng tôi không làm được gì nhưng cũng háo hức trong không khí đầu xuân
năm mới. Về nhà, thấy mẹ mở tủ lấy ra những chồng bát đĩa đẹp, trắng
tinh cất đi từ xuân năm ngoái; những cái chén nhỏ xinh chỉ để dành cho
dịp này ra rửa sạch, lau khô. Còn cha thì chuẩn bị vôi cục, màu ve để
thay áo mới cho ngôi nhà. Chị em chúng tôi ai nấy rộn ràng, chả là sắp
Tết!

    Chuẩn bị đến ngày tiễn ông Táo
lên trời thì đã thấy không khí Tết gần lắm rồi, cảm giác chỉ cần giơ
tay là chạm vào Tết. Chiều hôm 23, năm nào cũng thế, chị em tôi được làm
một cái việc rất thú là đi thả cá ra sông. Thủa bé thì con chị đèo
thằng em bằng xe đạp. Thằng em ngồi sau lưng có mỗi cái việc cầm túi
bóng đựng cá mà vẫn không nên hồn, ướt hết áo con chị. Vậy mà đến khúc
sông, cả hai vẫn cười rất tươi
, hỉ hả với công
việc vinh quang! Khi đã trưởng thành, cậu em lại chở cô chị ngồi sau,
chị cầm túi cá, vẩy ướt lưng áo thằng em như một sự trả đũa thời cong
lưng xe đạp


   
Chuẩn bị cho ba ngày Tết, thế
nào mẹ cũng ra chợ mua hành tía từ rất sớm, ngâm trong nước tro bếp. Mẹ
bảo giống hành tía, phải ngâm qua ba lần nước tro mới đem muối được.
Thời gian muối cũng lâu hơn hành trắng nhiều nhưng ăn thơm và ngon. Vại
hành ấy thêm vào mấy cây dưa cải bẹ hay củ su hào, Tết sẽ có một món ăn
khó lòng quên được

    Bây giờ, đúng là Tết không giống như
ngày xưa, nhưng không khí của thịt mỡ, dưa hành vẫn còn đó. Đành rằng
giờ đây mọi thứ đơn giản hơn ngày trước rất nhiều. Bởi những bận rộn,
nên hai chín, ba mươi, nhiều người mới đi sắm Tết. Gọi là đi sắm nhưng
việc mua bán diễn ra cực kỳ đơn giản. Chỉ trong một khoảng thời gian
thôi là có ngay thịt mỡ, dưa hành, bánh chưng, đầy đủ hương vị Tết.
Nhưng chẳng phải vì thế mà ngày này mất đi không khí rộn ràng. Đã thành
lệ, gia đình nào trong những ngày này vẫn bảo nhau thư thả việc cơ quan
để lo sắm một cái Tết cho trọn vẹn. Đành rằng không khí Tết chẳng còn
mấy náo nức nhưng mọi người vẫn hỏi nhau đã mua đủ mâm ngũ quả chưa.
Những ông chồng ngày thường mải thể thao, cafe, ly rượu sau giờ tan sở
cũng tạm gác cuộc vui lo ngắm quất ngắm đào, lo sắm vài chai rượu! Những
bà vợ việc nước nặng một bên vai cũng cố gắng tranh thủ thời gian trang
hoàng lại cho ngôi nhà, sắm sửa lại mấy cành hoa để đón mùa xuân mới.
Và trong bữa cơm tất niên, dù tất bật bất cứ việc gì cũng phải có mặt
đầy đủ các thành viên trong gia đình. Để sớm mai mùng một, cả gia đình
cùng nhau đi chúc Tết ông bà nội ngoại, điều mà ngày thường chả mấy khi
làm được vì có người này lại vắng mặt người kia.

    Thế
nên, Tết vẫn là vui. Dù không náo nức mong chờ như ngày còn thơ bé,
nhưng tôi vẫn thầm cảm ơn những ngày này. Bởi đây là dịp hiếm hoi để mọi
người thân yêu hội ngộ, họ hàng gặp mặt, cùng hàn huyên những câu
chuyện vui buồn, cảm thông chia sẻ những lo toan của cuộc sống mà thường
ngày có muốn cũng chẳng dễ gì thực hiện được.

    Ngày
mai 23, tôi biết, dù không có em chở tôi ra khúc sông Cầu quen thuộc thả
cá Chép như hàng năm, nhưng tôi tin em đang bên tôi, gần lắm! Tôi hiểu
em mong cho Mẹ và Chị đón xuân trong những nụ cười
...

         






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét