Thứ Bảy, 20 tháng 2, 2010

Niềm tin

      Tưởng nước giếng sâu
          Em nối sợi gầu dài
                  Ai ngờ giếng cạn
                             Tiếc hoài sợi dây!

                                
                           

Lời bình của người trong cuộc:

      Câu ca dao thể hịên những tâm sự rất đỗi thầm kín của con người. Người ta không  nói thẳng ra mà chỉ nói bóng gió. Hình ảnh giếng nước để ám chỉ cái tâm, cái tình, cái tấm lòng, chiều sâu đẹp đẽ của cái bên trong của một người nào đó mà ta tin tưởng. Giếng nước cũng như lòng người, giếng sâu giếng cạn thì lòng người cũng sâu cũng cạn. "Sợi gàu" đó là tình cảm, là niềm mong ước, là hi vọng. Phải có một niềm tin thì người ta mới nối một sợi dây rất dài như thế! Đó là cái đẹp, đẹp trong lối suy nghĩ, đẹp ở cái tâm, đẹp ở sự chân thành sâu thẳm tận cùng tới “đáy giếng”. Sông, biển dù có sâu đến mấy cũng còn đo được, chứ lòng người nào ai biết được nông sâu?

        Và ở đây, người ta  đã thất vọng và bất ngờ trước cái điều mà người ta  nhận ra: “Ai ngờ  giếng cạn”. “Ai ngờ” được chuyện đó chứ! Có ai biết được tâm tình của bạn mình là thế nào đâu? Chỉ là " tưởng" thế thôi! Rồi bây giờ khi ta đã biết điều mà trước đây ta từng nghĩ là hoàn toàn không có, cái tâm tình của người ta “cạn”lắm, chứ không “sâu” như ta vẫn nghĩ... Thì một sự tiếc nuối khôn cùng đến với ta: “ tiếc hoài sợi dây”. Tấm lòng của ta giờ chỉ tan theo mây theo gió, ta chỉ còn biết tiếc cho những điều đã qua, ta tiếc cho cái tâm của mình, cho tình cảm, bao nhiêu mong ước giờ chỉ còn là cái “tiếc hoài”của riêng ta mà thôi!


      Đầu năm, mong cho mọi việc suôn sẻ sẽ đến với mình, và niềm tin ở lại, nên em lạm bàn một chút! Hy vọng không chỉ mùa xuân này, mà cả suốt bốn mùa trong năm, nụ cười sẽ luôn nở trên môi tươi, như em của mùa Đông trước!

                                                                                          (Vân Ly - 02/2010)


                          

vanly.jpg
         



















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét