Ngập ngừng...
Em ngập ngừng xuống nước
Tóc rủ mềm lưng ong
Trời xanh mây trắng lượn
Sông hiền hoà nước trong.
Em ngập ngừng nhẹ bước
Nước phập phồng đón em
Gió bỗng dưng nín thở
Lơ mơ bờ cỏ mềm.
Từ từ anh trôi tới
Em tan thành nước rồi
Mây trắng oà sông ngọt
Hoà vào nhau chảy xuôi... (VânLy 05/ 2010)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét