Anh Núi Xanh gửi tặng!
khi sóng lòng em cuộn chảy...
Định mệnh cuộc đời đâu chỉ đếm bằng gang tay,
Bằng nước mắt vắn dài đêm thưa vắng
Anh chỉ biết nói với em rằng
Đường đời còn nhiều chông gai, bão tố
Có lúc sương giăng, mưa đổ, bão cuồng
Hãy bước đi bằng cả lý trí, niềm tin
Em thấy không ?
Núi cao nhưng có khi chìm dưới nước,
Con đò trôi cũng biết ghé tìm bờ...
Đường đời thì bộn bề tấp nập
Có thể vô tình ta sẽ để mất nhau
Biết là sẽ có lúc phải đau...
Nhưng tay không rớm máu
thì làm sao có hoa hồng ?!
Giữa trống không hiu quạnh
Nhiều thứ còn biết ghé vào nhau để sống...
Chẳng lẽ mình không bằng cây cỏ sao em ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét