Thứ Tư, 28 tháng 10, 2009

Ru em

tháng mười ...
giọt mưa nức nở dưới chân
khóc những mảnh đời cô lẻ
trong bóng đêm vô tận.

dấu rêu xanh chưa một lần xóa bỏ
và thời gian cứ đi qua,
âm thầm như con chim xa rừng
hót lên tiếng hót nhớ núi.
bao năm trời biệt dạng
mây ngàn mù mịt
gió cuồng phong vần vũ trên cao
lưng chừng đồi
là tiếng réo gọi của muôn trùng kỷ niệm.

tháng mười
giọt mưa nức nở, vỡ tung,
mềm nhũn gót chân
dìm lòng  chùng xuống thật sâu
tận cùng ký ức
vì có lẽ nào quên được em
mặc cho
thời gian sẽ chẳng bao giờ quay trở lại.

tháng mười
cát bụi mờ bay
xé cay đôi mắt
cuốn lòng vào trăm mối xốn xang
nghe đâu đây tiếng lòng thổn thức
như sóng của trùng dương
gọi biển trở về

tháng mười 
gửi lời cho gió
từ bên này bờ thiên mộng
khóc tiễn em đi ...


            
http://files.myopera.com/T-Elsie/blog/9c5e.jpg


          Em đã đi thật rồi!
 Tiễn em đi trong một chiều tháng 10 lặng gió. Chỉ có nắng chói chang hắt ánh lửa xuống mặt đường. Mà cũng lạ, tháng 10 là nơi trú ngụ của những đợt heo may, của ánh vàng hiu hắt... Vậy mà ngày em đi, nắng lửa ngập đường! Phải chăng tại em chỉ thích những ngày nắng lửa, những ngày em thỏa sức rong chơi khắp chốn cùng với bạn bè cùng với bước chân phóng khoáng của em?
                
      Đêm nay, hình như cũng là một đêm sâu thăm thẳm!
    Ngồi lật giở những entry buồn và entry nước mắt, chị lại khóc em. Có thể nước mắt sẽ cuốn trôi đi thật nhiều những mất mát và vỡ đổ trong lòng, nhưng nước mắt không thể cuốn trôi nổi hình bóng em trai của chị - chàng thanh niên có đôi mắt sáng ngời chất nặng bao mơ ước về một cuộc sống !
    Đọc những dòng chia sẻ của mọi người với chị em mình, chị cũng lại lặng đi, và nước mắt lại rơi.
Ở nơi xa ấy, em có biết không, những người bạn của chị đều gửi lời chúc em vững bước trên con đường mới. Con đường mới mà em đang đi tươi đẹp lắm phải không em? Chị biết nơi ấy luôn ngập trong vùng ánh sáng rực rỡ. Nơi ấy bốn mùa hoa thơm trái ngọt, hương hoa dâng ngập lối đi về. Em sẽ thoải mái theo đuổi những ước vọng ngao du đây đó của mình. Chị sẽ gửi cho em chiếc máy ảnh thật xịn như em đã từng ao ước để em ghi lại những khoảnh khắc tuyệt vời trên những con đường em đã đi qua... Em hãy đón nhận tất cả nhé Dũng ơi. Đón nhận tất cả tình cảm nồng ấm của mọi người dành cho em. Mẹ nhớ em ngơ ngẩn suốt những buổi chiều. Em nhớ nghe chị, đêm nay hãy báo mộng Bình an về cho Mẹ yên lòng. Mẹ chỉ lo em đơn lẻ trên con đường mới. Nhưng chị biết em của chị đang vui nơi ấy, nơi những linh hồn bất tử thì không bao giờ có khái niệm của sự lẻ loi, phải không em? Và em hãy phù hộ cho mọi người, những người đang sống ở cõi em vừa rời đi một sự bình an em nhé! Đó là gia đình mình, là những người thân, là bạn bè của em và của cả chị nữa... Cõi này cần lắm sự bình an em à!

                                                                  ( Vân Ly 10/2009)
 

http://files.myopera.com/T-Elsie/blog/31a4.jpg

 
       Ru em

Thôi nhé em, mặt trời đã ngủ
Biển xanh ru trong gió những dịu dàng
Và ngoài xa từng con sóng vỗ
Thật nhẹ nhàng vào bức màn đêm

Ngủ đi em
Trăng sẽ đưa em vào miền cổ tích
Sao thắp sáng trong em ngàn mơ ước diệu kỳ
Nào ngủ đi...
Cánh cò của Mẹ cũng đã bay về tổ
Hàng cây đêm ru giấc ngủ ngoan lành
Gió lặng im phập phồng từng hơi thở
Nghe rất êm...mùa Thu khẽ cựa mình.

Ngủ đi em, để sớm những bình minh
Chào đón em bằng nụ cười Hạnh phúc
Những chân trời mở rộng ra trước mắt
Em như nắng mai tiếp tục cuộc hành trình

Ngủ đi em, ngủ ngoan nhé, thiên thần...

          
http://a367.yahoofs.com/lifestory/8CNlIeyEERk3g60QxEii_1/b<br/>log/20090906122027386.jpg?lb_____DtXhIgrsx

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét